Chương 576: Tang lễ (6) – Bàn đá (5)
Khi đến gần, Dư Hạnh đã nghĩ ra lí do tại sao hắn lại cảm thấy quen thuộc khi nhìn vào ảnh ảo con mắt.
Ảnh ảo con mắt khiến Triệu Nhất Tửu di chuyển từ nơi này sang nơi khác không phải là sự di chuyển tức thời. Hơi thở phát ra mỗi khi nó mở mắt hoặc đóng mắt rất giống với phù thuỷ trong phòng thời gian nhỏ của màn suy diễn công viên Alice bản 1.0. Vị kia đẹp đến mức khiến người người kinh hãi tựa như nữ thần lạc xuống nhân gian. Đó là lý do tại sao Dư Hạnh lại cảm thấy hơi thở trên ảo ảnh con mắt rất quen thuộc.
Mơ hồ, khó nắm bắt, lạnh lẽo và cũ kỹ và có một loại tiếc nuối mà không thể nào diễn tả.
Khi đó, trong phòng thời gian Triệu Nhất Tửu đã thuận tay lấy một viên ngọc đen tròn mịn. Hình dáng của lễ vật mà hắn ta đem đi rất giống với đôi mắt đen có ánh mắt không chứa bất kỳ tạp chất.