Chương 579: Tang lễ (7) – Ba phương (2)
Triệu Nho Nho suy nghĩ một chút và không tìm ra câu trả lời.
Dư Hạnh nhìn thấy vẻ mặt của Triệu Nho Nho lúc đầu thì trầm ngâm suy nghĩ, sau đó là xoắn xuýt cuối cùng là chết lặng từ bỏ việc suy nghĩ. Dư Hạnh nhẹ cười một tiếng rồi nói: "Với những manh mối chúng ta đang nắm được thì chúng ta không thể nào đưa ra kết luận chính xác được cho nên chúng ta hãy để vấn đề này sang một bên. Được rồi, chúng ta quay lại tiếp tục phân tích cốt truyện. Mặc dù chúng ta không biết động cơ để bọn họ làm như thế để làm gì nhưng chúng ta vẫn có thể đoán ra được thân phận của bọn họ."
Dư Hạnh vỗ tay nhẹ một cái: "Trong số những người đó thì chỉ có Chu Tuyết là người kéo tôi đi ra khỏi cửa hàng. Còn những người khác thì vùi đầu trong cửa hàng và không hề có ý định ra ngoài. Bọn họ sợ hãi người giấy nên không dám ra đi ra đường phố nhưng bọn họ lại dám chửi mắng người giấy trong cửa hàng. Với hai loại tình huống trái ngược như vậy thì hai người nghĩ đến điều gì?"
"Chủ cửa hàng." Lần này là Triệu Nhất Tửu nói: "Cửa hàng là địa bàn của chủ cửa hàng. Vì vậy nếu bọn họ ở lại trong cửa hàng thì người giấy không thể tìm thấy bọn họ."