TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 139: Khi nào mới có thể rời đi

Trưởng lão Nguyên Anh các đại tông môn trầm mặc một chút, sau đó sắc mặt đều cực kỳ khó coi.

“Thông Linh cổ bảo Huyết Thủ Ấn của Huyết Ngạt lão tổ!”

“Kim Dương lão tặc!!"

“Âm hiểm giả dối!”

“Hèn hạ vô sỉ!”

Tất cả các loại lời nói khó nghe đều liên tục phát ra từ miệng bọn họ.

Thông Linh cổ bảo muốn luyện hóa thôi động, cho dù là đại tu sĩ Nguyên Anh cũng phải tốn không ít thời gian.

Cho nên bây giờ, bọn họ nào còn không rõ Huyết Ngạc di tích này hoàn toàn là một cái bẫy.

Trước khi đến.

Các đại tông môn đã suy đoán Kim Dương tông không có ý tốt, cho nên chỉ phái đệ tử Luyện Khí Trúc Cơ đến, sau khi di tích động phủ mở ra, vẫn cẩn thận thăm dò, cho đến khi Huyết Hải Chân Kinh xuất hiện, trưởng lão Nguyên Anh mới đứng ngồi không yên.

Ai ngờ vẫn nhảy vào.

"Bây giờ chỉ có liên hợp, mới có thể ngăn cản Kim Dương lão tặc."

“Chúng ta đi diệt Kim Dương phân tông trước!”

"Kim Dương phân tông đã mở đại trận hộ tông, có Huyết Hải Cửu Khiếu Tâm Nghi đại trận phối hợp, chúng ta cơ bản không thể đánh vỡ."

“......”

Tối nay được định sẵn là một đêm không yên bình.

Phường thị.

Tiểu viện khu Giáp số 35 ngõ Thanh Hà.

Thẩm Bình nhận được Truyền Tấn Phù trả lời của Đinh chưởng quỹ, "Trưởng lão Nguyên Anh nói, huyết sắc này chính là trận pháp Kim Dương tông bố trí, chỉ có năng lực giam cầm, tin tức đã truyền ra ngoài, đợi tổng cứ điểm của Chân Bảo Các ở Nguỵ quốc nhận được, sẽ phái ra cường giả đi thương lượng cùng tông chủ Kim Dương tông chủ!”

"Chúng ta sẽ không nguy hiểm đến tính mạng."

Cất Truyền Tấn Phù.

Trong lòng hắn thoáng yên ổn vài phần.

Trưởng lão Nguyên Anh Chân Bảo Các sẽ không nói nhảm, nếu đã nói như vậy, khẳng định có nắm chắc.

Suy nghĩ cẩn thận, miễn là tin tức được gửi đi, Chân Bảo Các tất nhiên sẽ thương lượng cùng Kim Dương Tông.

Năm đó khi Thái thượng trưởng lão Kim Dương Tông cường thế, còn thỏa hiệp, chứ đừng nói là bây giờ.

"Thanh nhi."

"Vu Yến."

"Yên tâm đi, không có việc gì."

Thẩm Bình cười cười tiến lên nắm lấy cổ tay Vu Yến và Lạc Thanh.

Nhìn thoáng qua căn phòng huyết khí bốc lên.

Hắn chậm rãi nói, "Buổi tối chúng ta nghỉ ngơi ở tiểu viện.”

......

Sáng hôm sau.

Tin tức sơn môn Đan Hà tông bị hủy rất nhanh đã lan truyền xôn xao trên phường thị.

Có tu sĩ nói là Huyết Ngạc lão tổ sống lại.

Có tu sĩ nói là La Sát Ma Cốc xuất thủ.

Còn có người nói Đan Hà Tông tự mình phá hủy sơn môn, rút lui trước.

Mọi người đang tranh cãi.

Nhưng phần lớn tán tu quan tâm nhất là chuyện nhà cửa Kim Dương Tông.

Sáng sớm Thẩm Bình cũng đi tới Chân Bảo Các tìm hiểu tin tức, tuy đêm qua Đinh chưởng quỹ nói sẽ không có việc gì, nhưng đáy lòng hắn vẫn thấy bất an.

Miễn là một ngày không rời khỏi phường thị, hắn sẽ không bình tĩnh được.

"Phi thuyền Chân Bảo Các đã đừng ở bên ngoài mười vạn đại sơn."

"Chỉ cần cấm chế đại trận mở ra, chúng ta có thể lập tức rời đi."

Đinh chưởng quỹ thấp giọng nói, "Về phần chuyện của Đan Hà tông, nghe nói chính là Thái thượng trưởng lão Kim Dương tông tự mình động thủ, khi xưa Đan Hà tông mới tới đã khiêu khích đủ đường, cừu oán này đuong nhiên phải nhớ.”

Trong khi nói chuyện.

Bên tai truyền đến tiếng huyên náo.

"Chư vị đạo hữu không cần kinh hoảng."

"Kim Dương tông ta bố trí đại trận sẽ không đả thương các vị.”

"Kích hoạt đại trận chỉ là vì nhằm vào đệ tử tông môn khác."

“Ngụy quốc là địa bàn Kim Dương tông ta quản lý, ai có thể dễ dàng tha thứ cho các tông môn khác đi vào!”

Thẩm Bình cùng Đinh chưởng quỹ mới đi ra khỏi cửa, liền nhìn thấy từng đội đệ tử chấp pháp tuần tra ở cửa ngoài không ngừng dùng linh lực nói lớn.

Mặc kệ lời này có phải là thật hay không, ít nhất là một lời giải thích, có thể làm cho đám tán tu ít nhiều an tâm một chút, thậm chí có người sẽ tin tưởng Kim Dương tông, dù sao Kim Dương tông là đại tông của Ngụy quốc, nếu thật sự muốn diệt sát tán tu bọn họ, căn bản không cần phải đi giải thích.

"Đinh chưởng quỹ."

"Không biết trận pháp này có phải cần thời gian tăng cường uy năng hay không?"

Thẩm Bình truyền âm hỏi.

Đinh chưởng quỹ giật mình ngớ ra lại nhíu mày, "Không rõ lắm, lát nữa ta sẽ đi tìm hiểu thử, nếu trận pháp đặc biệt, hành động này của Kim Dương Tông đơn giản là đang kéo dài thời gian.”

Ở Chân Bảo Các đợi một hồi.

Thẩm Bình trở lại ngõ Thanh Hà tiếp tục cuộc sống khô khan, sum vầy, mỗi ngày chế phù, tĩnh toạ, song tu... Chỉ có nhìn biến hóa trên giao diện ảo, đáy lòng hắn mới bình tĩnh lại.

Chớp mắt là đến tháng Mười.

Trong thời gian này.

Đám tán tu phường thị dần dần quen với sự tồn tại của bầu trời huyết sắc, mà Kim Dương Tông quả thật không có hành động nào khác, ngược lại tăng cường số lượng đệ tử chấp pháp tuần tra, ngay cả các ngõ hẻm ngoài phường thị cứ cách vài ngày đều có đệ tử đi tuần tra, làm việc như vậy làm cho đám tán tu an tâm rất nhiều.