TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 140: Khôi Lỗi sư cấp hai

Đêm khuya.

Dưới trời sao huyết sắc.

Sương phòng tiểu viện.

Hô hấp dồn dập bị cắt ngang bởi tiếng nước dập dờn.

Áo lụa mỏng treo đại ở mép thùng gỗ.

Sau cảm giác mát mẻ do Tuyết Chi Hoàn tạo ra biến mất, thân ảnh giao lưu đạo pháp mới chấm dứt.

Vu Yến theo thói quen nhắm mắt lại.

Thẩm Bình không quấy rầy nàng, đứng dậy thay pháp bào đi vào tĩnh thất.

Ngồi xuống.

Hắn quét qua giao diện ảo.

Phía sau Khôi Lỗi sư đã xuất hiện biến hóa.

Có Ngân sắc tăng thêm.

Hơn nữa mỗi ngày mười lần vất vả trao đổi, tốc độ tăng lên của Khôi Lỗi sư quả thật vượt qua Thẩm Bình dự liệu, ngắn ngủi chỉ hơn một tháng đã trực tiếp đạt tới cấp độ đột phá.

Oanh ~

Khung ảo rung.

Trong thức hải hắn bỗng dưng tuôn ra lượng lớn cảm ngộ và tri thức của Khôi Lỗi sư, giờ khắc này Thẩm Bình phảng phất biến thành một vị tu sĩ nhiều năm đắm chìm trong khôi lỗi, các loại kiến thức về khôi lỗi không ngừng hiện ra ở trước mắt hắn, không giống với phù đạo, khôi lỗi sư lột xác cần phải tiêu hoá hấp thu năm ngày, cuối cùng mới hình thành trí nhớ khắc sâu trong máu.

Lần nữa mở mắt ra, đôi mắt của hắn trở nên thâm thuý.

Đứng dậy.

Thẩm Bình đi bộ trong phòng một hồi, sau đó đi tới tiểu viện dừng chân.

Hắn nghe Vu Yến nói.

Sư phụ hao phí bốn năm mươi năm mới trở thành Khôi Lỗi sư trung phẩm, kiện khôi lỗi màu trắng trung phẩm kia chính là sản phẩm chế tác mà hắn kiêu ngạo nhất.

Đáng tiếc Khôi Lỗi sư chỉ đến cấp độ thượng phẩm viên mãn, mới có năng lực chiến đấu chém giết.

"Khôi lỗi sư cấp hai."

"Phù sư cấp hai."

“Hơn nữa cộng thêm thần thông phù đạo, chỉ cần không đụng phải tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, tự bảo vệ mình vẫn có thừa!”

Trong lúc suy nghĩ.

Hắn nghĩ đến Đan Hà phân tông bị diệt.

Một tia thành tựu mới dâng lên từ trong đáy lòng lập tức tan thành mây khói.

Đan Hà Phân Tông chính là sơn môn có cường giả Nguyên Anh, nói diệt liền diệt.

Dù Chân Bảo Các mạnh, Thái thượng trưởng lão Kim Dương tông cũng không thể không nể mặt, nhưng lỡ như không nể mặt thì sao?

Đến lúc đó dưới tổ lại há còn trứng sống.

"Vẫn phải chuẩn bị phương án dự phòng.”

Thở dài một tiếng.

Thẩm Bình thu dọn xong xuôi liền đi tới phường thị.

Ra khỏi cửa đá.

Con đường chính náo nhiệt phi phàm, ven đường không ít tán tu bày ra quầy hàng hét lớn, nếu như không phải bầu trời huyết sắc, thiếu chút nữa hắn đã cho rằng mình đã trở lại lúc ở ngõ Hồng Liễu phồn hoa.

Hôm nay Xuân Mãn Uyển có chút vắng vẻ.

Tằng bà bà nhàn rỗi tựa vào quầy ngủ gật, sau khi nhìn thấy Thẩm Bình, ánh mắt chợt sáng lên.

"Yo, xem đây là ai!"

“Thẩm phù sư!”

“Lâu lắm rồi ngày không đến chỗ ta."

Vẻ mặt chất đống son phấn còn có giọng nói khoa trương kia, Thẩm Bình bừng tỉnh có loại ảo giác lần đầu tiên bước vào Xuân Mãn Uyển.

Tằng bà bà vặn vẹo vòng eo, "Mau mời vào.”

Hai người rất nhanh đi tới phòng tiếp khách ngồi xuống.

Thẩm Bình không nói nhảm, "Tằng đạo hữu, chuyện lần trước nói còn tính không?”

Tằng bà bà cười rùng mình, "Tính, đương nhiên tính, Xuân Mãn Uyển chúng ta để ý nhất là uy tín, chỉ cần Thẩm phù sư lấy ra ba mươi tấm Hộ Linh Phù, là có thể thong dong rời đi.”

"Khi nào chúng ta có thể rời đi?"

Thẩm Bình nhìn về phía Tằng bà bà hỏi.

"Chuyện này cũng không dễ nói, bây giờ tu sĩ muốn đi nhiều lắm, Xuân Mãn Uyển ta cho dù có phần năng lực này cũng phải từ từ sắp xếp không phải..."

Tằng bà bà nói đến một nửa, đôi mắt bỗng dừng lại trên Lôi Quang Phù xuất hiện trong tay Thẩm Bình, lập tức thay đổi giọng nói như chém đinh chặt sắt nói, "Cuối năm Kim Dương tông sẽ di dời đệ tử trong phân tông, đi lúc này là an toàn nhất.”

Thẩm Bình đứng lên, "Tằng đạo hữu, giá của ba mươi tấm Hộ Linh Phù cũng không rẻ, ta hy vọng nó đáng tiền!”

Nói xong hắn liền xoay người rời đi.

Khu vực vật liệu khôi lỗi.

Mỗi một hàng kệ đều đặt hộp gỗ, trên đó đánh dấu là vật phẩm gì, chế tác khôi lỗi cấp hai cần phải dùng đến Ngân Trầm Mộc cấp cao, hồn phách Linh Chủng, Tuyết Tằm tia cùng với mấy chục loại tài liệu khác, giá cả không nhỏ, Thẩm Bình cũng chỉ dám mua năm sáu phần, nhưng đối với hắn mà nói đã đủ rồi.

Những Khôi Lỗi sư khác đột phá cấp hai phải tích lũy thêm mấy năm thậm chí lâu hơn, cảm thấy sau khi thuần thục mới có thể thử chế tác.

Mà Thẩm Bình dựa vào song tu có thể nhanh chóng đạt được cảm ngộ tích lũy, tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Quay lại ngõ Thanh Hà.

Hắn trở nên bận rộn.

Cách cuối năm chỉ còn lại hai tháng, phải tăng nhanh tốc độ chế tác phù chú và cả khôi lỗi.

Song tu mỗi ngày cũng phải giảm số lần.

Ngay cả tĩnh toạ tu hành ở tĩnh thất, Thẩm Bình đều cắn răng rút ngắn, tiết kiệm thời gian cho phù chú và khôi lỗi.

Nhưng trong thời gian bận rộn.

Cứ cách ba năm ngày, hắn lại đến Chân Bảo Các ngồi một chút, chủ yếu là tìm hiểu tin tức, nếu Chân Bảo Các bên này có thể đi, đương nhiên lựa chọn Chân Bảo Các.