"..."
Ô Tuấn liếc mắt nhìn phượng yêu một cái, sau đó bĩu môi khinh thường nhìn sang nơi khác. Làm những chuyện loè loẹt này thì có ích lợi gì? Có thể làm tốt chuyện của mình mới là sự thật.
Đến đây, rốt cục Kha Thập Tam cũng khôi phục được một chút thần trí, nó lạnh nhạt hướng ánh mắt nhìn về phía Ô Tuấn, trong mắt có chút giễu cợt tựa như đang cười trên nỗi đau của người khác.
Con mẹ nó, ngươi cũng có ngày hôm nay.
"Làm rất tốt." Thẩm Nghi khẽ gật đầu, Lưu Ly Phượng Yêu không hổ là Đại Yêu tộc có thể đối nghịch với Tây Long Cung, sau khi hao tốn nhiều thọ nguyên như vậy, khí tức trên thân thể con yêu này đã trở nên nồng đậm hơn hai vị điện chủ khác rất nhiều.