Thế là.
Khuôn mặt của Nhạc Thiên Cơ trở nên xám trắng, ánh mắt ảm đạm, sự náo nhiệt và ồn ào xung quanh không có chút liên quan nào đến hắn.
Đột nhiên hai cánh tay của hắn mất hết sức lực, nằm ngang trên mặt đất, không còn bất kỳ điểm nào khác biệt với những bóng dáng đang nằm trên con đường núi kia.
“Xì.”
Nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Nhạc Thiên Cơ.