Phải biết rằng, Lý Tân Hàn gã quen thuộc với quy củ của Tổng binh hơn bất cứ một kẻ nào, dù sao đoạn thời gian trước, gã cũng mới lĩnh vài roi…
"Hẳn là không đâu." Lý Mộ Cẩn cố gắng kiềm chế chút rung động vừa thoáng qua trong lời nói, để ngẩng đầu nhìn thẳng về phía con ngựa cao lớn từ từ vượt qua trước mặt mình, sau đó dần dần đi xa kia.
Thậm chí đối phương còn không thèm liếc mắt nhìn nàng lấy một cái, cũng không có một nụ cười mỉa mai như trong tưởng tượng của nàng, càng không có tình huống hắn buông xuống một câu giễu cợt, chế nhạo chuyện nàng dùng gương mặt đầy tự phụ của mình, lấy văn kiện kia ra, cho rằng dựa vào thứ ấy là có thể cầm chân được đối phương.
Hắn chỉ... bình tĩnh đi qua trước mặt nàng như vậy.
"..."