Nghe vậy, Thẩm Nghi lập tức đưa mắt nhìn về phía mãng hán cao lớn tráng kiện kia.
Phương Hằng thành thật nói: "Không phải, là hắn không tin trong thế hệ trẻ tuổi lại có một tên võ phu còn mạnh hơn hắn, trong lòng không phục, mới muốn đến nơi này tìm kiếm nhược điểm của ngươi, chuẩn bị lần sau khi luận bàn sẽ dễ dàng đánh lén ngươi hơn."
"..." Khóe mắt Bạch Tử Minh thoáng co giật một cái, nụ cười đang tươi tắn cũng có vẻ cứng ngắc bất thường.
"Đừng nghe hắn nói bậy, tu vi của Thẩm đại nhân cao cường, Bạch mỗ tự thẹn không bằng. Lại nói, ta chỉ là một tên lang trung, nào dám luận bàn gì?"
Thẩm Nghi lại nhìn về phía Phương Hằng.