Suy nghĩ một chút, Thẩm Nghi lại hờ hững dồn lực vào mũi tên ánh sáng màu trắng trên trường cung, nhắm thẳng vào người trẻ tuổi có gương mặt thanh tú, âm trầm đã biến hai tay thành cánh chim kia bắt đầu vận sức chờ phát động.
Bị khí cơ sắc bén đến kinh người kia khóa chặt lại, cả người Khổng Cảnh đều trở nên ngây dại: "..."
Tên này … con mẹ nó rốt cuộc là thứ tà ma ngoại đạo gì?
Hắn đi chém yêu, nhưng toàn ra tay từ nữ nhân và hài tử nhà người ta?
Phụ thân có thể trốn được, mà chịu đựng một mũi tên cũng chưa chắc sẽ chết, nhưng gã lại hoàn toàn không có loại thực lực đó.