Vào khoảnh khắc ấy, chốn núi rừng vốn đang ngập trong màn sương đỏ kia, lại hiện ra vô cùng rõ ràng trước mắt hắn.
Hắn giơ Thiên Khung Phá Nhật Cung lên, tiện tay kéo một cái, cây cung lập tức được kéo căng như hình trăng tròn. Đồng thời, vầng thái dương trên cánh cung cũng bộc phát ra một luồng ánh sáng màu trắng vô cùng kịch liệt, tựa như bàn tay này đang chân chính nắm lấy vầng mặt trời khổng lồ, muốn phá vỡ vòm trời vô biên vô hạn….
Dường như con Bạch Lộc đang ra sức đuổi theo sau lưng hắn cũng dự cảm được điều gì.
Bốn vó đột ngột dừng lại.
Nhưng không kịp rồi, bởi vì ngay sau đó, một luồng sáng trắng mênh mông từ đằng xa đã lướt tới, hung hăng đánh thẳng lên người nó.