Nhưng ngón tay còn chưa kịp dựng thẳng lên, Giao Quân đã phát hiện tất cả đám khách hành hương xung quanh đều mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào mình rồi.
Ngay sau đó, bỗng nhiên bên tai gã lại vang lên hai tiếng “Phốc phốc” mơ hồ, cẩn thận tìm kiếm mới phát hiện, là trong cổ họng của gã vừa có một bàn tay trắng nõn nhuộm đầy tơ máu vươn ra.
Đợi cho đến khi bàn tay kia rời khỏi, gã mới run rẩy quay đầu nhìn lại.
Thứ đập vào mắt chính là một bộ áo khoác màu đen tuyền như mực, nhẹ nhàng lay động trong gió, và một thanh niên đang đứng nghiêng người, một tay nắm vỏ đao, vẻ mặt hờ hững, nhìn gã chăm chú.
Bức tượng thần trang nghiêm sát phạt trên bệ thờ bị một luồng hương khói nghi ngút từ bên dưới bốc lên, bao quanh lấy.