Ông ta vốn không quan tâm đám Hồ tộc đang sinh sống tại nơi hẻo lánh này sẽ có kết cục gì, chỉ đơn giản là rất thích nhìn vẻ kinh ngạc sợ hãi chợt xuất hiện trên gương mặt đám sai dịch thuộc Đại Càn triều bên kia, sau khi bọn họ biết được thân phận của ông ta mà thôi.
Sở dĩ đến tận lúc này, ông ta còn chưa rời đi, chỉ đơn giản là bản thân còn chưa nhận được bái thiếp.
Nói chính xác hơn, không cần biết người đưa bái thiếp kia là ai, là Tổng binh Thanh Châu hay là Trấn Ma đại tướng gì đó, thì cũng phải là người có thân phận, khách khách khí khí đưa ông ta ra ngoài, lên đường rời khỏi nơi đây.
Nếu cấp bậc lễ nghĩa thiếu sót, hay thân phận người đến không đủ, ông ta còn mặc kệ không thèm để ý đến đó.
Ý niệm tới đây, vị trung niên áo trắng nọ lại chậm rãi đứng dậy, dạo bước ra khỏi động phủ, muốn đi thư giãn thân thể một phen.