Đột nhiên có bốn bóng người áo xanh xuất hiện phía trước Võ Miếu, tất cả đều có khuôn mặt già nua, dường như một nửa thân thể đã vùi mình xuống đất rồi (đã đặt nửa bước chân vào trong quan tài rồi).
Bọn họ chậm rãi đi vào trong đại điện, đưa mắt nhìn về phía thanh niên mặc giáp đen đã sớm đứng phía dưới mười ba bức Kim Thân kia.
Mấy người nọ hơi phất tay một cái, chỉ trong nháy mắt sau đó, bên ngoài cửa Võ Miếu đã xuất hiện một mảnh sương trắng nồng đậm, trực tiếp ngăn cách toàn bộ không gian bên trong điện với bên ngoài.
"Ngồi xếp bằng, nín hơi tập trung tư tưởng."
Thẩm Nghi ngồi trên một tấm bồ đoàn, vị trí này có chút vi diệu, bởi vì rất trùng hợp, nó lại là nơi mà tất cả ánh mắt của những bộ Kim Thân Pháp Tướng cao lớn bên trong đại điện cùng lúc hội tụ lại.