Ở thời điểm hiện tại, Yêu Hoàng đã bị Ngô Đồng sơn để mắt tới, xác suất lớn là không dám tùy tiện bén mảng đến một nơi như Đại Càn này nữa.
Nghĩa là chỉ cần nhóm người bọn họ không đi ra bên ngoài, thì dường như việc này đã thực sự kết thúc rồi?
Ý niệm tới đây, Khương Nguyên Hóa khẽ đưa tay lên xoa xoa mi tâm, lại cẩn thận thu miếng bạch ngọc kia vào, động tác thật cẩn thận, tựa như thứ ông ta đang cầm trên tay vốn không phải là bạch ngọc, mà là Thanh Châu của mình.
* - truye^.n.y-y- *
Phủ Trấn Ma tướng quân, Lâm Giang quận.