"Ai nha!" Lâm Thanh Dương nhìn ba bóng người đã biến mất không thấy đâu nữa, rốt cuộc cũng không nhịn được, lập tức đập nắm tay vào lòng bàn tay, nói: "Sớm biết như vậy, lẽ ra nên đánh tiếng với người coi miếu đang trực ban kia."
Thân phận đám người bọn họ quá thấp, sao có thể khuyên được một vị Tuần Tra sứ kiêm người coi miếu như Thẩm Nghi?
"Tốc độ của những người khác quá chậm, ngươi nhanh cưỡi mây đi thông báo cho Tổng binh, để hắn đến nhanh một chút!" Lâm Cảnh Nghĩa cũng bị dọa không nhẹ, vốn dĩ lão phái người đi tới thông báo chuyện này cho Võ Miếu là muốn chuyện lớn hóa nhỏ, sao chuyện lớn lại xé ra thành chuyện càng lớn hơn thế này?
"Được!" Lâm Thanh Dương cũng không lề mề thêm nữa, chỉ trong nháy mắt đã cưỡi mây bay thẳng về phía Ly Châu thành.
...