"Không cần như vậy, ta sẽ cố hết sức..." Trên khuôn mặt trắng nõn của thư sinh cũng lóe lên mấy phần tức giận, nhưng gã vẫn hạ giọng giải thích.
Đáng tiếc không đợi gã nói xong, Hướng Thiên Hùng đã chậm rãi nói: "Ta tin ngươi một lần, cho nên mới xếp ngươi ở vị trí cuối cùng, nhưng điều ấy lại không có nghĩa là ngươi sẽ bình an vô sự, đương nhiên ngươi cần phải dốc hết sức mà suy nghĩ đi."
"Được được được!" Nam nhân cao gầy kia lập tức cười to hai tiếng, khuôn mặt đỏ bừng, gã dứt khoát vung tay lên, trên tay lại có thêm hai thanh đoản kiếm: "Các vị, đã nhìn rõ bộ mặt thật của hai huynh muội này rồi, các ngươi còn dám ôm tâm lý may mắn nữa không?"
Keng!
Tiếng binh khí rút ra khỏi vỏ liên tiếp vang lên, mười mấy người lập tức tựa lưng vào nhau, ai nấy đều hung ác nhìn về phía hai huynh muội Hướng gia kia.