Mảnh sương mù màu đen giữa những sợi xích sắt lập tức ngừng lại.
Rốt cục Đường Nguyên cũng có cơ hội thở dốc.
Giờ phút này, mảnh sương mù màu đen kia đã bao trùm toàn bộ phần vai phải của gã, hơn nữa chúng còn mơ hồ có dấu hiệu ngưng thực.
Gã lập tức nắm lấy thời cơ kia, lại đánh một chưởng về phía Yêu Hoàng và lão nhân. Sóng nhiệt nặng nề như sóng thần bao trùm tới.
"Grào!" Rốt cuộc, con Kim Tình Sư Hoàng kia cũng phải buông lỏng hai cánh tay vẫn một mực khoanh lại trên ngực xuống, nó thô bạo xách lão nhân kia lên, trực tiếp lướt qua độ cao hơn trăm trượng, dù phản ứng nhanh chóng như thế, nó vẫn bị đốt trụi một lớp lông màu vàng sậm.