Đối mặt với một kích mang thanh thế kinh người này, Thẩm Nghi đột ngột vung quyền, huyết khí toàn thân dâng cao ngút trời.
Lúc trước, mảnh hỏa diễm màu tím vàng doạ người kia đều đã hóa thành Ly Hỏa Đại Nhật, khiến cho hiện giờ, trên người hắn thực sự không còn sót lại một chút khí tức nào nữa, nhưng ngay trong tiếng kiếm ngân “Xoạt xoạt xoạt” kia, tất cả mọi người đều nghe được một tiếng rít gào như có như không.
Âm thanh ấy… cứ như một con hung yêu viễn cổ vừa thức tỉnh từ trong giấc ngủ say.
Chỉ thấy năm ngón tay trắng nõn thon dài của Thẩm Nghi nhẹ nhàng nắm chặt lại, rồi trực tiếp xuất hiện ngay trước đầu con Trường long kiếm quang kia.
Ngay sau đó, âm thanh răng rắc răng rắc thanh thúy nhanh chóng truyền ra, vang vọng bốn phía. Chỉ trong chớp mắt, vô số những thanh trường kiếm đầy trời đã vỡ nát, hóa thành vô số những mảnh vỡ bén nhọn, ầm ầm nổ tung ra.