Thẩm Nghi nhắm mắt lại, trên người chậm rãi hiện ra rất nhiều lỗ thủng dọa người, thần thái cũng có vẻ mỏi mệt không chịu nổi.
Trên người hắn vừa thiếu đi vài phần uy nghiêm của Yêu Hoàng, lại nhiều thêm một chút hung ác hệt như chó cùng rứt giậu.
"Từ giờ trở đi, mỗi khi gặp được bất cứ kẻ nào nói chuyện với ta, ngươi nhớ phải lấy thói quen bình thường của mình ra, báo cho ta biết trước." Chuẩn bị xong tất cả, Thẩm Nghi dứt khoát hạ lệnh cho nó.
"Vâng!" Cuối cùng, Kim Tình Sư Hoàng cũng lấy lại được tinh thần, nó lập tức cúi người hành đại lễ.
Thẩm Nghi thu hồi kim châu và Âm Thần vào khí hải, lúc này, hắn mới cùng hai luồng yêu hồn kia lao về phía Thiên Yêu quật một cách quang minh chính đại.