Đây là lần đầu tiên Trương Tuyên Ngạn cảm nhận được lực đạo làm cho người ta sợ hãi kia. Nó khiến cho cả người gã không có lấy một chút lực lượng phản kháng nào đã bị kéo xuống.
Trong cơn kinh hoảng, gã lại không nỡ rời khỏi pháp bảo của mình, vẫn cố gắng nắm lấy phần đuôi bằng gỗ của cây trường tiên, không chịu buông tay: "Mau buông ra!"
Tâm thần Trương Tuyên Ngạn không ngừng lắc lư rung động, lại khiến cho Huyền Minh Ấn mất đi pháp lực gia trì.
Oanh! Thẩm Nghi lại vung một quyền lên, đánh bay cái đại ấn kia. Lực đạo bên tay trái càng mạnh hơn, hắn trực tiếp kéo cả cây trường tiên lẫn bóng người ở đầu bên kia tới.
Đến đây, rốt cục Trương Tuyên Ngạn cũng kịp phản ứng, gã nhịn đau buông tay ra, lại một lần nữa thi triển Na Di Pháp biến mất tại chỗ.