"..."
Nhiếp Quân nhìn viên đá không ngừng lóe lên u quang trong tay, vẻ mặt vẫn không thay đổi. Một lát sau, gã tùy ý thu nó vào trong tay áo rồi xoay người hướng về phía Mai Tịch Dao vừa rời đi.
Mãi cho đến khi bóng người Nhiếp Quân đã biến mất ở bên ngoài rừng trúc, gió núi nổi lên, Diệp Văn Huyên lại một lần nữa đứng bên vách đá, ánh mắt càng thêm thâm thúy.
Chuyện trong Nam Dương tông, chỉ một người có thể định đoạt, tuyệt đối không tồn tại cái gì gọi là cùng tiến cùng nhau.
Chỉ có lựa chọn nhiều năm qua của nàng mới là con đường chính xác duy nhất, cũng chỉ có nàng mới đủ tư cách là người đầu tiên đi ra khỏi Nam Dương tông, tuyên cáo với thế nhân, một đời tông chủ mới vừa được sinh ra.