Thẩm Nghi cúi đầu nhìn xuống, cũng không mở miệng nói chuyện, nhưng Nhiếp Quân lại lập tức hiểu được ý tứ của đối phương. Nghĩa là gã chỉ cần chuyên tâm mở ra đại trận là được, thậm chí ngay cả khí tức bên trong Đạo Cung cũng có thể rót vào lỗ khảm, những chuyện còn lại đều có thể giao cho hắn.
"..."
Thẩm Nghi thu hồi ánh mắt, biển lửa kim diễm lại một lần nữa vung lên, trực tiếp đánh nát hư ảnh cẩu trảo kia.
Ngay sau đó, thân hình hắn lướt nhanh ra, đứng lơ lửng trên không trung, trôi nổi phía trên đại trận. Chỉ thấy hắn phất tay, chiếc bút lông cực lớn lấy ngọn lửa hừng hực kia làm mực, tùy ý vung vẩy khắp nơi, sau đó hội tụ thành một đạo trận phù huyền ảo trên không trung, còn trực tiếp rơi xuống người lão cẩu.
Cấm trận, có thể phong tỏa yêu lực của nó.