Trên mặt nữ nhân dẫn đường cho bọn họ có thêm vài phần ôn hòa: "Ta có chuyện quan trọng trong người, không thể nói chuyện nhiều cùng sư đệ."
Tu sĩ Phản Hư kia tò mò quét mắt nhìn đám người của Nam Dương tông, nhưng cũng không hỏi nhiều, đã trực tiếp biến mất ở giữa cổng chào.
Đợi cho đến khi gã rời đi, lúc này Liễu chấp sự mới cất bước, nàng vừa đi vừa quay đầu giới thiệu với Thẩm Nghi: "Đây là thông lệ của Nam Hồng Thất Tử, tông chủ có thể tham khảo một chút, đệ tử Luyện Khí bình thường đều ở ngoại môn, tu sĩ Hóa Thần mới có tư cách nhập nội môn. Nếu tu đến Phản Hư tầng ba là có thể rời khỏi nội môn.”
“Người có tư chất bình thường giống như ta vậy, có thể đi làm chấp sự, nếu sau này có cơ duyên đột phá đến Phản Hư tầng sáu trở lên, sẽ có một phần cơ hội tranh thủ vị trí trưởng lão ngoại môn."
"Nếu là người có tư chất tốt, được tiền bối nhìn trúng, mới có thể trở thành đệ tử thân truyền." Liễu chấp sự nói đến đây, trên mặt hiện lên vẻ hâm mộ: "Bọn họ không cần để ý tới sự vụ của tông môn, chỉ một mực dốc lòng tu tập, nếu đến một ngày nào đó, những người này có thể đột phá Phản Hư tầng thứ mười hai, trèo lên Bạch Ngọc Kinh, sẽ có tư cách kế thừa Đạo Bài, trở thành trưởng lão tông môn."