Thế này còn gọi là không bắt nạt hả? Vừa rồi mấy người này còn đang nghiêm túc nghe giảng bài về phương thức phân biệt trận vật, mà hiện giờ, Phùng Ngạn kia lại muốn người ta đi bày trận pháp để mình tới phá, có phải là làm khó người ta quá hay không?
"Thẩm đại ca, ta cũng muốn thử một phen." Hứa Thanh Nhi thận trọng kéo ống tay áo của Thẩm Nghi, nàng cũng đang nhìn chằm chằm vào vị Nhan sư huynh vẫn một mực tiến về phía bọn họ kia.
"Đều được." Thẩm Nghi thì không sao cả, hắn cũng không quá coi trọng mặt mũi.
Bởi bản thân hắn chỉ có cảnh giới Phản Hư tầng một, dù khắc hai chữ tông chủ lên đầu, cũng không có tác dụng, tội gì phải bưng cái giá đó theo?
Huống chi, hắn còn có thể mượn cơ hội này để nhìn xem trình độ của tu sĩ bên ngoài, tin tức đó sẽ mang đến một phần trợ giúp khá lớn, để hắn hiểu thêm về trình độ hung hiểm của vùng thiên địa này.