"Ừm." Liễu Thiến Vân lên tiếng phá vỡ bầu không khí an tĩnh xung quanh: "Đúng rồi, không biết Thẩm tông chủ có hứng thú đi ra bên ngoài nhìn một cái hay không, vừa vặn chúng ta mới nhận được một tấm thiệp mời, nếu có rảnh, đi dùng bữa uống rượu cũng tốt."
"Bên ngoài?" Thẩm Nghi nghiêng đầu nhìn lại, không ngờ Thanh Nguyệt tông còn phụ trách dẫn đường, có Minh tông chống lưng, chắc chắn là tốt hơn nhiều so với tự mình đi lung tung: "Vậy ta cũng không khách khí."
Đồng Tâm Xuyến và A Thanh lại khá hiểu chuyện, bọn họ vẫn im lặng đứng yên tại chỗ, bởi lấy tu vi của bọn họ, hoàn cảnh bên ngoài vẫn quá nguy hiểm. Không thấy đệ tử của Thanh Nguyệt Tông còn cần đạt tới Phản Hư tầng ba mới có tư cách trở thành chấp sự rồi rời khỏi tông môn làm việc sao?
"Hít." Mặc dù Lý Thanh Phong cũng hiểu chuyện này, nhưng vẫn có chút ngứa ngáy xoa xoa đôi bàn tay. Gã cực kỳ tò mò đối với những thứ như vậy.
"Ách." Liễu Thiến Vân có chút buồn cười nhìn về phía Thẩm Nghi, sau đó nhẹ giọng nói: "Ở những nơi gần đây... Phải nói là toàn bộ Nam Hồng, mặc dù chúng ta không gây chuyện nhưng cũng không sợ phiền phức, chỉ đi ăn một bữa tiệc mừng thọ thôi mà, ta có mặt chính là cho chúng nó thể diện, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì đâu."