Đương nhiên là Thẩm Nghi biết hành động lần này của mình mạo hiểm đến mức nào.
Nhưng nếu có thể tự tay chém giết Linh Vân Thượng Nhân, thì ngoại trừ tuổi thọ yêu ma của nó, hắn còn có thể thu hoạch được một pho tượng Trấn Thạch với xác suất cực lớn có thể đạt tới tam phẩm.
Đến lúc ấy, vào thời điểm hắn đột phá Phản Hư tầng hai, hoàn toàn có khả năng thu hoạch được quà tặng của thiên địa càng lớn hơn bình thường.
Mặc dù một đường tu hành đi lên, những gì có thể cắn răng chịu đựng được, hắn đều cắn răng chịu đựng, nhưng loại cơ hội đưa đến trước mắt này làm sao có thể bỏ qua?
Dưới sự gia trì của Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân, Thẩm Nghi ngang nhiên rút thanh trường kiếm ra, làm dấy lên một mảnh sóng máu mãnh liệt, rồi thừa dịp Linh Vân Thượng Nhân đã rơi vào trạng thái suy yếu lại còn ngây người, thanh kiếm trên tay hắn như cầu vồng, nhanh chóng lướt qua không trung, lại lấy góc độ cực kỳ tinh chuẩn, hung hăng chém vào phần cổ của con mai hoa lộc yêu này.