Suy nghĩ như vậy cũng không kéo dài được bao lâu, bởi vì dao động khí tức bên ngoài vẫn đang phát sinh biến hóa. Chúng hoàn toàn cũng không yếu bớt, ngược lại càng ngày càng thêm cường thịnh!
Từng bước lên cao!
Huyền Phượng Trụ, Bích Hải Trụ, Linh Vân Trụ liên tiếp xuất hiện, mãi cho đến cuối cùng một tiếng tước kêu vang vọng phía chân trời, giống như đang tuyên bố cho vùng thiên địa này biết nó vừa được sinh ra!
Dường như Lý Huyền Khánh đã cảm ứng được điều gì đó, rốt cục cũng khiến gã phải đứng dậy trên chiếc bồ đoàn, chậm rãi rời khỏi đại điện.
Khuôn mặt bằng gỗ kia vốn không thể bày ra bất cứ biểu tình gì, thậm chí bên trong tròng mắt đơn sơ nọ cũng không có ánh sáng, nhưng bên trong động tác gã yên tĩnh nhìn lên trời kia lại tràn ngập một loại cảm xúc chờ mong vô cùng phức tạp, tựa như đang chờ đợi bạn cũ trở về.