"Tiên tử, ngài chuẩn bị đan dược từ sớm, lại để cho ta cẩn thận lưu ý xem bao giờ người kia trở về, là đệ đệ của ta dẫn hắn tới... Hắn nói mình tương đối bận rộn, nên không đợi ngài trở về, lấy đồ xong liền rời đi rồi."
"Ta thật sự không giữ lại được."
"Nếu ngài muốn trách tội..."
Nghe những lời nói vang lên bên tai, bỗng nhiên Bảo Hoa tiên tử lại có chút vô lực phất phất tay: "Không có chuyện gì đâu, vốn dĩ ta dặn dò ngươi lưu ý tới chuyện này là vì lo lắng sư phụ sẽ giữ ta ở lại quá lâu, tránh để bỏ lỡ chuyện kia, chứ có gì đâu mà trách tội."
Dứt lời, nàng trực tiếp tiến vào trong phòng, vùi mình vào chiếc chăn mềm mại.