"Tất cả lui xuống đi." Doãn Khải Chương ngồi trong nội đường, phất tay cho mọi người tản đi.
Đợi đến lúc chỉ còn lại một mình ông ấy, hàng chân mày kia khẽ nhíu lại, một chút nghi hoặc chợt xẹt qua trong mắt: "Lăng Vân Tông... Thiên Kiếm Tông..."
Doãn Khải Chương không ngừng suy ngẫm về hai cái tên này, sau đó lại lặng lẽ lắc đầu.
Mối quan hệ giữa Huyền Nhạc thành và Lăng Vân tông vốn chẳng bền chắc đến đâu, lại càng không dám nói tới giao tình gì, nếu đối phương muốn ra tay thì tất nhiên, đây là ý tứ của Nam Hồng Thất Tử.
Nhưng nếu là như vậy thì bọn họ đâu cần phải che giấu làm gì?