Vấn đề là ông ấy không phải Đạo Tử, chỉ là một trưởng lão mà thôi.
Trong tình huống Kha Tuyên Giản không đắc tội với Thanh Nguyệt tông, ông ấy lại lặng lẽ ra tay ám toán đối phương, chuyện này đã trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Không bị phát hiện còn đỡ, một khi bị phát hiện cũng tương đương với việc ông ấy tự tiện quyết định thay Thanh Nguyệt tông.
Loại chuyện này đã bị coi là phá hư quy củ, thậm chí còn làm Đạo Tử sinh ra khoảng cách với ông ấy.
Liễu Thế Khiêm cũng không phải hạng người tham sống sợ chết. Ông ấy hiểu, nếu muốn chấm dứt việc này thì đương nhiên là mình phải đi gặp Kha Lão Tứ một lần.