Nói thật, là người trực tiếp chứng kiến quá trình Thẩm Nghi ra tay trước đó, mức độ mong đợi trong lòng lão đối với hắn còn cao hơn những gì Diêm Sùng Chướng suy đoán, nhưng ngay cả khi đã suy nghĩ theo phương hướng khoa trương nhất - đó là Thẩm tiểu hữu khô toạ mấy tháng, có thể lĩnh ngộ một tia Thần Nhạc chân ý, cũng coi như thu hoạch không tệ rồi – thì nó vẫn không đủ để diễn tả tình cảnh hoang đường đang diễn ra trước mặt lão.
Bởi vì căn cứ vào bộ dáng vừa rồi của đối phương thì người này không chỉ tiến vào Vô Danh Sơn một cách đơn thuần, hắn còn nhìn thấy sơn đạo kia, sau đó đặt chân lên đó và mãi cho đến khi một lần nữa đứng lên, hắn mới có những biểu hiện như này.
Tình huống này cũng trực tiếp nói lên rằng Thẩm Nghi không chỉ khai ngộ ra Thần Nhạc chân ý, mà xác suất càng lớn hơn đó là hắn đã dòm ngó được một bộ phận Thần Nhạc Pháp rồi!
Tiểu tử này thực sự cầm đi món đồ trân quý của Bàn Sơn Tông bọn họ!
Hơn nữa mãi tới tận giờ khắc này, quá trình khô toạ của hắn mới qua không đến một canh giờ mà thôi.