Thẩm tiểu hữu vốn không phải đệ tử Bàn Sơn Tông, lại càng không đồng hành cùng một đường với bọn họ.
Nói trắng ra, lúc ấy đối phương quyết định hành động đơn độc vốn không phải vì muốn phủi sạch quan hệ với đám người mình, từ đó không chịu ước thúc hay sao?
Không thấy ngay cả mấy Nam Hồng Đạo Tử cũng không lên tiếng khuyên bảo đối phương hả?
"Động thủ, hỗ trợ." Tô Hồng Tụ chỉ nói vài chữ đơn giản, đồng thời phía trên thanh bạch ngọc kiếm trong tay lại lóe lên hào quang.
Ngụy Nguyên Châu âm thầm thở dài, sau đó nhìn về phía Bạch Vu, hai người đồng thời tế ra Đạo Binh. Dù làm loại chuyện này sẽ có phần không chính đáng với Bàn Sơn Tông, còn có thể sẽ mang đến cho người ta rất nhiều phiền phức, nhưng người ngoài nào có quan trọng bằng tông chủ nhà mình?