Đầu tiên, thứ làm cho hắn đau lòng nhất chính là tuổi thọ của yêu ma.
Đại bộ phận chúng đều bị nhóm tu sĩ Bàn Sơn Tông cùng với mấy Nam Hồng Đạo Tử kia lấy đi rồi, phần còn lưu lại cho hắn cũng không nhiều.
Dù vị Đông điện chủ kia đã đủ liều mạng, thậm chí còn có chút đầu óc không bình thường, nhưng kiến thức cùng với kinh nghiệm của nó cũng chỉ dừng lại ở trình độ của một con yêu ma Phản Hư tầng chín mà thôi. dù về sau này, nó đã trải qua quá trình rèn luyện của mấy thức linh pháp Phản Hư Cảnh, đã có sự trưởng thành không nhỏ, thì điều này cũng không thể khoả lấp đi một chuyện khác, đó chính là thủ đoạn của Hợp Đạo Cảnh vẫn có phần vượt quá chỉ tiêu đối với nó.
Nếu không phải lúc trước đã có kinh nghiệm độ kiếp thì sau khi tiêu hao hơn sáu mươi vạn năm thọ nguyên của yêu ma, yêu hồn của Kha Thập Tam vẫn luôn bị Thần Nhạc Chân Ý hung hung bạo bạo đè ép nhiều năm như vậy, cũng suýt chút nữa đã chết tươi ở trong bảng giao diện rồi.
Phải biết rằng, Hợp Đạo với Bảo Địa mới được tính là phá cảnh chân chính. Còn về bản chất, Thần Nhạc Pháp vốn là một loại cầu nối khiến cho tu sĩ sớm nắm giữ được một ít thủ đoạn thuộc về cấp bậc kia.