“……”
Thẩm Nghi nhận lấy vảy ngọc, theo thói quen xoa nhẹ trong lòng bàn tay.
Đây là lần thứ hai hắn giao tiếp với Tử Nhiêm Bạch Long, bất luận là ngọc sơn long phi hay thiếu nữ bạch long trước mặt, trông có vẻ đều không quá bình thường.
Động tác xoa nhẹ này lọt vào mắt Nhạc Thiên Sách khiến khóe mắt hắn hơi co rút lại, mở miệng muốn quát mắng, nhìn thấy Tử Lan ở bên cạnh, vẫn nhịn cơn giận xuống.
Đúng là một tên lưu manh! Trên mặt Tử Lan Tiên Tử cũng hiện lên vài phần xấu hổ, nhưng từ khi mới gặp mặt, nàng tự báo gia môn mà Thẩm đạo hữu lại bình tĩnh như vậy, chứng tỏ đối phương không hiểu rõ về Đông Long Cung.