“Hoặc là thực sự có tư chất kinh người, giống như ngươi, nếu không phải ở Hồng Trạch, sau khi ngươi hợp đạo, sẽ có những tiền bối cao nhân quen biết rộng rãi, thay ngươi giới thiệu tiên quan, dẫn ngươi lên trời.”
“Hoặc là có bối cảnh thâm hậu, dù sao những tiền bối quen biết rộng rãi này, cũng có con cháu hậu bối của mình, bồi dưỡng đến trình độ nên có, có thể đưa lên thì sẽ đưa lên.”
“Còn như những kẻ phàm phu tục tử như chúng ta.”
Nói đến đây, Diệp Thước tức giận liếc nhìn về phía Bắc Hồng: “Còn có người cố ý áp chế, cũng chỉ có thể dạo chơi ở nhân gian, thử xem có thể làm nên trò trống gì hay không, tăng tiến tu vi, mong đợi một ngày nào đó cũng có cơ hội đăng tiên đình, nếu như thời vận không tốt, ít nhất cũng có thể ở lại bên dưới làm một lão tổ, được người khác ca ngợi hư một tiếng địa tiên.”
Diệp Thước chỉ vào kim quang trên trời: “Còn con đường này, là cực kỳ cực kỳ khó khăn, bọn họ căn bản là không tu luyện gì, không cùng đường với chúng ta, dựa vào những phương pháp kỳ quái để thu hút sự chú ý của tiên đình.”