Gương mặt người này trắng trơn không râu, đôi con mắt mở to phủ đầy tơ máu, vô thần lại ngu ngốc.
Trong một nhịp hô hấp, cả cái ao máu kia đều tụ hợp lại, chuyển ngược vào thân thể của gã, hai màu trắng đen luân chuyển không ngừng bên dưới làn da.
Rõ ràng là một kẻ vừa ló đầu ra giữa bể máu, lại không mang theo vẻ yêu tà, ngược lại, gã còn mang đến cho người ta một loại cảm giác âm dương điều hòa, khí thế hùng hậu.
Gã ngồi khoanh chân ở đó, ánh sáng rọi lên người lại giống hệt một vị Phục Yêu La Hán.
"Không trải qua... Tăng nhân chỉ... Lấy được pháp thân..." Trụ trì chậm rãi đứng dậy, động tác cứng ngắc, giọng nói lại mơ hồ như đang nói mớ.