Thẩm Nghi vô thức muốn đưa tay muốn gỡ cái mặt già này xuống, ngón tay giật giật hai cái, nhưng đến cuối cùng vẫn nhịn được.
"Ngươi xem, dù ngươi đã cất công đi Tùng Châu rồi, thì ngoại trừ lãng phí thời gian, ngươi còn có thể tạo được hiệu quả gì chứ?" Ngô Đạo An cực kỳ kiên nhẫn khuyên nhủ.
Bỗng nhiên Dương Thiên Tường lại cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên, nói: "Ngài ấy đã giết được hai con Yêu Vương, còn quét sạch tất cả yêu ma ở Tùng Châu rồi..."
Lão đứng một bên nghe đến hiện tại, rốt cục cũng kịp phản ứng rồi, hình như Võ Miếu cũng không biết gì về thực lực của Thẩm đại nhân…
"Câm miệng, ngươi đang nói bậy bạ gì đó, một tu sĩ Âm Thần như hắn..." Ngô Đạo An quay đầu lạnh lùng trừng mắt nhìn đối phương một cái.