"Các ngươi là người phương nào?" Con hồ yêu đã mơ hồ cảm nhận được một chút gì đó không đúng, thậm chí nó còn không có tâm tình đi quan tâm đến lời nói miệt thị, không có lấy một chút tôn trọng nào của nữ nhân kia, đã theo bản năng muốn đứng dậy nói: "Bản tọa chính là Thanh Khâu trưởng lão..."
Nó phản ứng cực nhanh, lập tức bắt pháp quyết, nhưng ngay sau đó, cổ tay của nó đã bị năm ngón tay thon dài nắm chặt lấy.
Răng rắc —— Tiếng nứt xương làm người ta ghê răng trực tiếp vang lên.
"A!" Ngũ quan trên mặt lão nhân lông trắng lập tức chuyển thành dữ tợn, trong miệng kêu lên một tiếng đầy đau đớn.
Thẩm Nghi đang đứng bên cạnh nó, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào con hồ yêu này. Hắn buông cổ tay nó ra, trở tay tát thẳng vào mặt nó một cái.