Nhưng chỉ cần vượt qua được một bước này thì những trận phù còn lại cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, có lẽ nàng cần đến mấy tháng, cũng có thể nàng phải cần đến mấy năm, nhưng kết quả đã được định trước rồi.
Loại đả kích như vậy cũng có phần hơi đột ngột.
"Thôi, về ngồi xuống đi." Dương trưởng lão đưa tay kéo Nhan Văn Thành đến bên cạnh, vỗ vỗ bả vai gã: "Cảnh giới cũng là một phần thực lực, bản thân ngươi vẫn luôn đặt tâm tư trên trận pháp Phản Hư, không cố ý đi nghiên cứu ở Hóa Thần cảnh, có thể miễn cưỡng coi như ngang tay."
Lời này vừa nói ra, phảng phất như hư một gáo nước lạnh trực tiếp nổ tung trong chảo dầu sôi, khiến bầu không khí bên trong đại điện rơi vào một mảnh xôn xao.
Phùng Ngạn hướng ánh mắt kinh hãi đến khó có thể tin tưởng nổi để nhìn về phía A Thanh, cái gì gọi là miễn cưỡng ngang tay?