"Nếu cần cái gì, có thể nói với hắn." Thẩm Nghi vươn tay chỉ vào Lý Thanh Phong rồi lập tức cất bước rời đi. Hắn đã không thể chờ đợi được nữa rồi, rất muốn đi luyện chế thêm một đám Thiên Hoàng Đan nữa.
"..."
Lý Thanh Phong gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng để bản thân trấn định lại. Rõ ràng là miệng lưỡi của gã vô cùng khéo léo, nhưng đến giờ phút này lại đột nhiên biến thành một kẻ kiệm lời, cả nửa ngày cũng không phóng được một cái rắm.
Mãi cho đến khi một bà lão lại bước ra từ trong đám người.
Trong nháy mắt khi đối phương tới gần, bỗng nhiên Lý Thanh Phong cảm nhận được một tia khí tức làm cho người ta vô cùng sợ hãi. Còn cao hơn cả sư phụ... Không đúng, hẳn là khí tức này cũng tương tự như vị Liễu chấp sự của Thanh Nguyệt Tông kia.