"Trương gia, sao ta cứ có cảm giác mình đã gặp hắn ở đâu rồi." Người thiếu niên thu hồi ánh mắt, quay sang hỏi.
"Hồi bẩm Lưu thiếu gia, vị tiền bối này hẳn là người cùng đường với chúng ta." Lão nhân được gọi tên là Trương gia kia khách khí trả lời.
"Vậy cứ dứt khoát mời hắn lên thuyền đi, chúng ta chở vị tiền bối này một đoạn đường." Thiếu niên họ Lưu kia không đợi lão nhân đáp lời, đã trực tiếp vẫy tay nói với người bên trên kia: "Tiền bối! Bên này!"
"Ai ——" Trương gia thoáng sửng sốt một hồi, còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản, đã phát hiện vị tiểu thiếu gia lỗ mãng nhà mình đã làm vị tu sĩ kia chú ý tới rồi.
Bộ áo đen nọ ngừng bay lượn, tu sĩ trẻ tuổi kia chậm rãi mở mắt, bình tĩnh nhìn về phía chiếc thuyền.