Từ sau khi U Vĩ Thương đứt gãy, đã rất lâu rồi Thẩm Nghi vẫn chưa dùng qua một loại binh khí gì, nên đến hiện tại khi cầm trường thương trong tay, lại có phần gượng gạo.
Hắn tùy ý ném thanh trường thương ấy đi, chỉ thấy hai cây trường thương nọ ầm ầm đụng thẳng vào nhau, sau đó trực tiếp vỡ vụn thành mấy đoạn.
Thẩm Nghi hờ hững vung tay áo, làm bùng lên từng mảnh lửa vàng.
Vài đoạn thân thương vừa đứt gãy đã lập tức bắn ngược lại, nhưng công kích lúc này hoàn toàn không giống như lúc trước, thứ chúng kéo theo không còn là sóng triều cuồn cuộn, mà là mưa lửa ngập trời, thậm chí trong đó còn ẩn chứa tiếng phượng kêu bén nhọn!
Ngang!