Rất nhanh đã có ngoại môn trưởng lão cưỡi mây bay đến, bước vào đại điện, nhẹ nhàng phất tay áo, đặt năm cái bình ngọc tinh xảo lên mặt bàn: "Đều là tinh huyết do Huyết sư phụ lấy ra ở thời điểm năm vạn tuổi, vẫn luôn dùng bí pháp dự trữ, dược hiệu dư thừa."
"Đã làm phiền ngài rồi." Thôi Hạo hơi chắp tay với vị trưởng lão ngoại môn nọ rồi lập tức nhíu mày nhìn về phía mấy người Trịnh Thiên bên kia: "Còn không cầm đồ đi mau, không tiễn!"
Nhìn bộ dáng này của gã, Trịnh Thiên mừng rỡ nói: "Chuyện còn chưa xong đâu, ngươi đừng có quên ngọc giản chấp sự của Diệp muội muội ta đấy."
"Không cần ngươi nhắc nhở ta." Thôi Hạo lại quay người tiến vào bên trong.
"..." Diệp Văn Huyên chắp tay về phía Trịnh Thiên, nói: "Đa tạ Trịnh tiền bối."