Giờ phút này, Triệu gia vẫn giữ nguyên tư thái trầm mặc. Dù sao thì ban đầu bọn họ xuất hiện ở nơi này cũng chỉ đơn thuần là tới trợ giúp mà thôi, chưa bao giờ có suy nghĩ muốn đắc tội với Nam Dương tiên tông.
Ngược lại là đám người Khôi Tông bên kia, kẻ nhát gan trong nhóm bọn họ đã bắt đầu run rẩy toàn thân rồi.
Chuyện này vốn không cần bẩm báo lên Tiên Tông, bởi vì một mình vị Thượng Tiên này đã có thể dễ dàng tiêu diệt cả nhà Khôi tông bọn họ rồi. Và tuyệt đối không một ai có thể chạy thoát được.
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Kinh Cảnh Tùng lại lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về một nơi nào đó. Lão đang nhìn chằm chằm vào con trư yêu trắng nõn, vẻ ngoài thì con yêu này vốn rất bình thường không có gì kỳ lạ cả, nhưng ai ngờ, lão lại phải trơ mắt nhìn đối phương tiện tay đập tan một con Kim Diễm Hỏa Phượng giống như đập côn trùng.
"Này." Trư yêu kia ngẩng đầu hô một tiếng với Thẩm Nghi, giống như đang nhắc nhở điều gì.