Đến đây, Thẩm Nghi thoáng giảm tốc độ lại, bắt đầu đút từng viên từng viên một, mãi cho đến lúc viên thứ hai mươi ba chui vào, rốt cuộc yêu hồn thanh tê ngưu cũng thành công phun trào bên trong Trấn Thạch.
Mà tại khoảnh khắc khi bức tượng giống như thanh ngọc kia mở mắt ra, một luồng khí tức mênh mông cũng khuếch tán, nó mang theo uy áp cực lớn khiến cho người ta líu lưỡi kinh sợ, một mực tràn ngập bên trong Đạo Cung ở mi tâm của Thẩm Nghi.
"..."
Thẩm Nghi có chút không nắm chắc, gọi Lượng Trụ Xích ra, sau đó trơ mắt nhìn luồng kim mang xông qua lằn ranh nhị phẩm, mà thế tiến không giảm, trực tiếp vọt thẳng đến lúc vị trí chỉ cách lằn ranh nhất phẩm có một phần ba.
Dựa theo kinh nghiệm lúc trước của hắn thì đây là vị trí mà chỉ yêu ma Phản Hư tầng tám mới có thể đạt đến được.