"Phù." Nhiếp Quân nhắm mắt lại, chậm rãi buông lỏng chuôi kiếm. Gã chỉ không thích tham dự những việc của thế tục chứ không có nghĩa là nhìn không hiểu thế cục.
Một thế lực có quy mô khá lớn, lại trung thành vô cùng như vậy, tác dụng của bọn họ đối với Thẩm tông chủ ở thời điểm hiện tại ra sao, không cần nói cũng biết.
Nói thật là giờ phút này, ngay cả Nhiếp Quân cũng bắt đầu hoài nghi có phải bản thân đã làm sai điều gì hay không?
Hoặc là nói ra như thế, có thật sự... cần thiết hay không?
Có phải gã nên giấu giếm chuyện này ở trong lòng? Và đó mới là sự trợ giúp lớn nhất đối với Thẩm Nghi ở thời điểm hiện tại hay không?