Rốt cuộc Kha Lão Thất kia muốn cái gì, mới có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy?
Có thể nói những con Quy đại tướng quân kia chisnh là nội tình trân quý nhất của đối phương, cũng là nền tảng để đối phương duy trì lực khống chế của mình đối với đất phong, sẽ không dễ dàng điều động.
"Đi." Thẩm Nghi không chút do dự đã ra quyết định. Dù hắn có tám phần nắm chắc, có thể bắt được con Đại Yêu trước mặt này, nhưng vẫn dứt khoát lựa chọn từ bỏ. Hiện tại dù là kẻ ngu, cũng có thể nhìn ra tình huống không đúng. Mà mục đích của hắn chỉ đơn thuần là muốn thu gặt một chút thọ nguyên của yêu ma thôi, vấn đề là trong lúc bản thân chẳng hay biết gì, lại ù ù cạc cạc trôi vào trong bãi nước đục rồi.
Dưới mệnh lệnh tâm thần Thẩm Nghi, Ô Tuấn ngang nhiên xuất thủ, nó lập tức nhảy ra khỏi mặt nước, đánh thẳng về phía lão giả lưng còng kia, còn há miệng quát lớn: "Tam thúc, chết đi cho ta!"
Thẩm Nghi và Kha Thập Tam lại nhân cơ hội ấy mà chia làm hai đường, hướng về hai phía khác nhau, vội vàng lướt đi!