"Nếu bảo bổn tướng nói, rút lui đầy ấm ức như vậy còn không bằng trực tiếp đi bẩm báo cho mấy vị vương gia khác, sau đó nhân cơ hội này một lần nữa giết trở về!" Đại tướng cua yêu màu đỏ sậm lấy bầu rượu ra, hung hăng uống một ngụm.
"Đại nhân ăn nói cẩn thận!" Phó tướng quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện hơn trăm binh tướng đều nhanh chóng tản ra, tuần tra chặt chẽ, lúc này mới thu hồi ánh mắt, cười khổ nói: "Hiện tại Tiểu Tứ gia đang gặp phải phiền phức không nhỏ, Ngũ Vương gia cũng vì xót thương cho đám huynh đệ chúng ta, không muốn lấy tính mạng của chúng ta đi che lấp tai hoạ do tiểu Tứ gia gây nên mới quyết định như vậy đó."
"..."
Đại tướng cua yêu trầm mặc liếc nhìn nó một cái, sau đó thản nhiên nói: "Không ngờ ngươi lại rất biết nói chuyện nha."
Dứt lời, nó ném bầu rượu về phía phó tướng rồi mang theo đối phương rời xa đám đám binh tướng, đến gần một khe núi dưới đáy nước.