Đương nhiên, trong lòng nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng mập mạp tròn trịa kia vẫn mang theo ý cười ha ha.
Sau đó, được đệ tử Tiên Tông dẫn dắt, gã nhanh chóng bước vào bên trong màn sáng phù điêu.
Dù Nam Hồng Thất Tử không ngại mất mặt, nhưng đương nhiên là bọn họ vẫn phải làm đủ lễ nghi, giữ gìn thể diện, khi nhìn thấy tên tiểu bối kia, bọn họ vẫn phải cung kính gọi đối phương một tiếng tông chủ.
Ừm gọi như thế cũng đâu có sao, trên người đâu mất miếng thịt nào?
Ngay tại thời điểm những tu sĩ vãng lai này ôm theo tâm tư khác nhau cùng tiến vào bên trong màn sáng, nhóm tu sĩ của Nam Hồng Thất Tử lại chẳng có chút tâm tư nào để đi quan tâm tới những chuyện khác, bởi vì chuyện duy nhất bọn họ đang quan tâm hiện tại chính là… Vị Thẩm tông chủ kia đã đi đâu rồi?