Lúc đầu, cảm ngộ của hắn về Kiếm Đạo này vẫn còn hời hợt nhưng lúc này lại có cảm giác thông hiểu đạo lý.
Giơ tay lên, lòng bàn tay Lý Hạo có kiếm khí tụ lại, xoay tròn như lỗ hổng, quấn quanh, số lượng cực nhiều, giống như một cơn lốc kiếm khí thu nhỏ. Nhưng theo đạo niệm dần tràn vào, cơn lốc kiếm khí như thế này dần tan biến, từ cơn lốc nhỏ bé lan tỏa ra khắp bầu trời.
Vung một luồng kiếm khí, chỉ có thể chém một trận thanh phong.
Vung một mảnh thiên địa, có thể chém nhật nguyệt vạn vật!
Tay không kiếm, lòng không kiếm, thiên địa đều là kiếm, lại đều không phải kiếm.